"Một tên phàm thể mà cuối cùng lại chiếm được Truyền thừa của Huyết Tổ! Điều này sao có thể? Hắn cũng không phải là Huyết Tiên đạo thể a!"
“Thật không thể tưởng tượng nổi! Tên phàm thể này quá mức tà môn đi!”
Một đám thiếu niên ma đạo sắc mặt khó coi, lần đầu tiên bọn hắn tại thí luyện Huyết Quật chịu thiệt thòi lớn như vậy.
Trong dĩ vãng đều là ma đạo chiếm hết chỗ tốt, nào có cho chính đạo cơ hội.
“Diệp Tiêu Dao chiếm được truyền thừa thì chiến lực của hắn tất nhiên sẽ tăng vọt. Hơn nữa cái tháp Ma Uyên này cũng sẽ rơi vào trong tay hắn, đến lúc đó ai còn có thể địch nổi hắn?" Một tên thánh tử ma đạo sắc mặt khó coi, nói.
Khoảng cách Huyết Quật lần nữa mở ra còn tới một tháng. Diệp Tiêu Dao nắm giữ trọng khí nên bọn hắn sẽ gặp phải nguy hiểm.
"Diệp Tiêu Dao lúc không có nắm giữ truyền thừa thì thực lực cũng đã cực kỳ khủng bố, Thái Âm thánh tử đã bị hắn giết chết!" Đột nhiên một tên thiếu niên ma đạo mở miệng nói, vẻ mặt nghiêm trọng.
“Cái gì? Diệp Tiêu Dao đã giết Thái Âm thánh tử rồi sao?”
Nghe vậy cả hội trường lập tức yên tĩnh, đám người Âm Dương thánh tử, Tiểu Tu La đều biến sắc, trong lòng kinh hãi từng trận.
Thái Âm thánh tử mạnh bao nhiêu thì trong lòng bọn hắn đều biết rõ. Hắn chết trong tay Diệp Tiêu Dao quả là tin tức quá chấn động.
“Đây là thực lực mà phàm thể có được sao? Thần thể cũng không sánh bằng a!” Có thiếu niên ma đạo chửi ầm lên, vô cùng sợ hãi đối với Diệp Tiêu Dao.
"Mặc kệ hắn có thể chất gì, truyền thừa vẫn là của ta!" Thiên Ma Tử lạnh lùng nói.
Hắn nhìn chằm chằm Hắc Tháp trên đỉnh núi, phảng phất như có thể nhìn thấy Diệp Tiêu Dao, ánh mắt hắn tràn ngập căm hận cùng sát ý.
Thiên Ma Tử tuyệt đối không cam lòng xám xịt rời đi. Hắn có mạnh hơn nữa thì cuối cùng cũng chỉ là Thức Tỉnh Cảnh, chưa bước vào Chân Huyền Cảnh, không có chân khí thì không thể điều khiển Hắc Tháp đánh địch.
"Truyền thừa cường đại hơn nữa thì cũng cần lực lượng để thi triển, Diệp Tiêu Dao không có loại lực lượng này cho nên chúng ta có gì phải sợ hắn?" Thiên Ma Tử nhìn xem chung quanh, cười lạnh nói.
“Dù cho có chân khí hay chân nguyên thì hắn nhiều lắm chỉ có thể phát huy ra một tia uy lực của Hắc Tháp. Huống chi ngay cả chân nguyên mà hắn cũng không có!”
Nghe vậy đám thiếu niên ma đạo đều mừng rỡ.
“Đúng, chúng ta còn có cơ hội!” Tiểu Tu La trong mắt hiện ra huyết quang nói.
“Diệp Tiêu Dao rất mạnh khi có thể giết chết Thái Âm thánh tử, nhưng chúng ta cũng không phải do bùn nặn ra. Dưới sự liên thủ của chúng ta mặc cho Diệp Tiêu Dao có bản lĩnh thông thiên thì cũng phải nuốt hận thôi!”
"Tạo hóa trong Hắc Tháp là rất nhiều, nhỡ đâu Diệp Tiêu Dao bước vào con đường tu hành và tiến vào Chân Huyền cảnh thì..." Một thiếu niên ma đạo chần chờ nói.
“Phàm thể chưa từng có tiền lệ bước vào con đường tu hành, Diệp Tiêu Dao ngay cả nắm giữ chân khí cũng làm không được thì làm sao bước vào Chân Huyền cảnh?" Âm Dương thánh tử hừ lạnh nói, hắn căn bản không tin chuyện này. “Một tên phàm thể dù có nghịch thiên thì cũng không thể nghịch thiên đến loại tình trạng đó.”
Ngay cả Đại Đế cảnh đều bó tay không có biện pháp thì bọn hắn cũng không tin Diệp Tiêu Dao có thể làm được.
"Chúng ta đi cướp đoạt cơ duyên của Huyết Sơn thôi, tuyệt đối không thể uổng phí chuyến này!"
"Lưu lại một người trông coi, có tin tức gì lập tức báo cho ta!" Thiên Ma Tử xoay người nói.
Nơi này có cơ duyên đông đảo, hắn tuyệt đối sẽ không lãng phí thời gian ở chỗ này chờ chết.
Những người khác cũng lần lượt rời đi.
Cơ duyên lớn nhất của chuyến đi này đã bị Diệp Tiêu Dao cướp đi, nhưng còn có tạo hóa khác tồn tại. Nếu như bọn hắn đạt được thì cũng có thể đầm chặt căn cơ, trải bằng con đường tương lai.
Lúc này Diệp Tiêu Dao dĩ nhiên là đã luyện hóa hoàn tất. Hắn bây giờ có khí huyết cường thịnh giống như lò lửa lớn, máu tươi trong huyết quản có tốc độ chảy càng thêm mãnh liệt, mơ hồ giống như sông lớn chảy xuôi.
Đây chính là chỗ thần dị của Huyết Tiên đạo thể, máu nặng như thủy ngân, khí huyết như lò lửa, giơ tay nhấc chân đều làm cho người ta có một loại cảm giác áp bách cường đại, tương tự như Thánh thể Thái Cổ trong lời đồn.
“Ta phải thôn phệ tạo hóa đem Thức Tỉnh Cảnh đẩy tới cực hạn!” Diệp Tiêu Dao đứng lên nói, ánh mắt rất chờ mong.
Hắn cuối cùng cũng biết được chỗ tốt của căn cơ cường đại.
Hắn tiến vào Lĩnh Vực Cực Hạn giúp lực lượng thân thể đạt tới 90 vạn cân đã đủ để trấn sát Thánh Tử.
Đương nhiên để trấn sát loại Thánh Tử có trình độ và tu vi cao như Thiên Ma Tử thì trừ phi Diệp Tiêu Dao đạt tới lĩnh vực cực hạn viên mãn là lực lượng thân thể đạt tới 99 vạn cân, nếu không hắn cũng rất khó địch nổi.
"Ta phải đem mỗi một cảnh giới đều tu luyện đến cực hạn!" Ánh mắt Diệp Tiêu Dao lóe lên, nói.
Trận văn dưới chân hắn dao động, thân ảnh hắn biến mất.
Lúc hắn xuất hiện lần nữa thì đã ở tầng hai mươi.
Giờ phút này trong tầng hai mươi, trong ao Tạo Hóa Linh Dịch xanh biếc đã có bảy tám người đang hấp thu.
Trong đó có đám người Tiểu Kim Cương, Triệu Tử Thành.
Diệp Tiêu Dao không nói nhảm mà cũng trực tiếp bước vào trong ao, vận chuyển Hỗn Độn Tiên Ma Công điên cuồng hấp thu Tạo Hóa Linh Dịch.
Ao dịch sóng gợn dập dờn, lấy Diệp Tiêu Dao làm trung tâm hình thành vòng xoáy, năng lượng cuồn cuộn rót vào trong thân thể hắn.
Tiểu Kim Cương đang muốn khiển trách tên nào không có mắt cướp đoạt linh dịch của hắn, khi hắn nhìn thấy Diệp Tiêu Dao thì nhất thời cứng ngắc.
"Không phải nói phàm thể không thể chủ động hấp thu năng lượng trong thiên địa sao? Diệp Tiêu Dao làm thế nào lại hấp thu còn nhanh hơn so với đạo thể như ta?" Tiểu Kim Cương giận dữ trừng to mắt, nói.
Những người khác cũng cảm giác được mà nhao nhao mở mắt ra, sau đó liền bị tốc độ hấp thu khủng bố của Diệp Tiêu Dao chấn kinh.
“Loại tốc độ hấp thu này gấp năm sáu lần chúng ta, mà hắn còn ở tại Thức Tỉnh Cảnh! Chẳng lẽ hắn còn chưa tới cực hạn?" Triệu Tử Thành kinh hãi nói, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Những người khác cũng tê dại, hoài nghi nhân sinh.
"Trong lịch sử kỷ lục cao nhất là 58 vạn cân, Diệp Tiêu Dao đã đạt tới 90 vạn cân mà còn chưa tới cực hạn! Vậy hắn đến cùng sẽ đạt tới trình độ nào?" Tiểu Kim Cương miệng khô lưỡi khốc nói.
Hắn cảm thấy hôm nay sợ là mình phải chứng kiến một hồi kỳ tích xảy ra.